Tình thương không đúng cách

Tình thương không đúng cách đã và đang khiến nhiều người khuyết tật gặp khó khăn trong tìm kiếm việc làm để khẳng định mình. Đôi khi, rào cản này còn xuất phát từ chính những người thân.
tinh thuong khong dung cach
Tình thương không đúng cách có thể là lòng thương hại dành cho người khuyết tật; song người khuyết tật không cần điều đó. Họ muốn có cơ hội việc làm để khẳng định mình. Trong ảnh, nghị lực của một người khuyết tật trong việc vẽ tranh. Ảnh drdnetnam.org.

Tình thương không đúng cách là điều đang xảy đến với tôi, một người phụ nữ khuyết tật. Từ trải nghiệm của mình, tôi nhận ra điều tưởng như trái khoáy này.

Từ tháng 12 năm ngoái đến nay, tôi có một cuộc tranh luận chưa có hồi kết với bố về tình thương của ông, khi ông phản đối kịch liệt việc tôi xin phép đi làm thêm phục vụ tại nhà hàng ở gần nhà vào buổi tối để kiếm thêm thu nhập. “Bố mẹ không thể chấp nhận con làm công việc đó. Dù có chết đói cũng không được làm. Một đứa con gái cao chưa đầy 1 mét 20 như con mà phải chạy đi chạy lại để cho chủ quán và khách hàng sai bê cơm, dọn dẹp, mang thứ này thứ kia. Không thể có chuyện những người khỏe mạnh lại ngồi đó sai một người khuyết tật đi phục vụ”, bố nói.

Tôi khá ngạc nhiên về phản ứng của bố. Nếu ai cũng nghĩ như bố thì làm sao tôi và những người khuyết tật khác có việc? Tại sao người không khuyết tật có thể bê cơm, dọn bàn, lấy đồ mà người khuyết tật lại không được làm những việc đó?

Bố tôi không phải là người duy nhất có quan điểm này, mẹ tôi cũng vậy. Rất nhiều ông bố, bà mẹ có con bị khuyết tật và không khuyết tật cũng nghĩ như vậy, vì “không nỡ nhìn thấy người khuyết tật phải làm việc tưởng như quá sức”. Hầu hết mọi người đều cho rằng: Thà tặng quà hoặc hàng tháng gửi ít tiền giúp đỡ còn tốt hơn nhận người khuyết tật vào làm việc.

Tôi đã đưa bố nhiều lần đến nơi các bạn tôi làm việc. Nhiều người trong số họ khuyết tật nặng đến mức như bố tôi mô tả “chỉ còn cái đầu là hoạt động bình thường còn tất cả các bộ phận khác trên cơ thể đều bất động”, nhưng các bạn ấy vẫn ngồi trực bán vé máy hay lập trình rất nhiệt tình. Bố tôi ủng hộ họ và bảo các công việc đó phù hợp với người khuyết tật; song ông vẫn cho rằng việc bắt người khuyết tật đi phục vụ người không khuyết tật là không công bằng. Đó là rào cản tìm kiếm việc làm của những người khuyết tật như tôi. Thay đổi cách “thương” không đúng chỗ của bố mẹ thật sự là thách thức và tôi cần thêm rất nhiều thời gian.

tinh thuong khong dung cach
Tình thương không đúng cách khiến người khuyết tật gặp thêm khó khăn trong việc hòa nhập. Vốn chịu thiệt thòi, họ thường có nghị lực rất cao, khát khao mãnh liệt được khẳng định và cống hiến. Trong ảnh: Người khuyết tật chuẩn bị tham gia một giải thể thao. Ảnh kenh14.vn.

Không xin được việc ở quán cơm bình dân, tôi giấu bố mẹ, nhờ một người bạn xin cho vị trí lễ tân vào buổi tối từ 6h đến 10h ở một tòa chung cư. Tại đó, Ban quản lý thường thuê những bác lớn tuổi làm lễ tân kiêm bảo vệ, phong cách còn rất “nông dân” từ cách nói, cách làm việc và đáng ngại nhất là “nguy cơ xâm hại trẻ em” bởi các bác ấy nhớ con cháu ở quê nên coi lũ trẻ là con cháu mình, rất hay bắt tay, gạ “thơm” các bé. Cư dân lên tiếng yêu cầu thay các bác này bằng một cô lễ tân. Công việc ở đây chỉ là hướng dẫn khách đến tòa nhà, quan sát chung chứ không phải xử lý nhiều về an ninh vì đã có khu vực trông xe riêng, cư dân đi lại vào tòa nhà đã có thẻ nên người ngoài khó vào được. Ý kiến phản đối các bác “nông dân” ngày càng mạnh mẽ hơn trong các cuộc họp cư dân. Khi bạn tôi giới thiệu tôi vào trực lễ tân, quan bản lý tòa nhà đồng ý luôn vì họ cho rằng nhìn thấy tôi là thấy “an toàn cho trẻ em”.

Không ngờ, chỉ vài ngày sau cư dân tòa nhà phản đối bằng những lời lẽ vô cùng bức xức. Nào là “Ngoài kia hết người rồi hay sao các anh lại đi tuyển một cô lễ tân khuyết tật?”; nào là “Các anh nhận người khuyết tật vào thì phải bố trí công việc nhẹ nhàng, phù hợp với sức khỏe người ta. Làm lễ tân phải trực đêm, còn phải quát nạt, phải chứng tỏ sức mạnh để bọn du côn sợ không dám vào quấy nhiễu thì làm sao người khuyết tật, nhất là phụ nữ khuyết tật làm được”; nào là “Các anh lợi dụng người khuyết tật để chơi khăm chúng tôi. Nếu chúng tôi phản đối thì sẽ bị mang tiếng là kỳ thị, phân biệt đối xử với người khuyết tật. Chúng tôi cũng thương họ lắm chứ. Vì tình thương mà khu đô thị này năm nào cũng góp tiền tặng quà cho người khuyết tật và các gia đình có hoàn cảnh khó khăn”...

Cuộc họp đi vào căng thẳng, ồn ào, người này nói chưa xong, người kia lại nhảy vào tiếp tục. Bạn tôi chờ đến 30 phút không có cơ hội lên tiếng giải thích về khả năng của người khuyết tật như tôi. Cuối cùng cuộc họp kết thúc mà chẳng có kết luận nào được đưa ra. Còn tôi cũng tự nhận thấy mình nên rút lui. Từ đó về sau, cư dân chung cư tỏ ra hài lòng về các bác “nông dân” lễ tân.

tinh thuong khong dung cach
Tình thương không đúng cách có thể khiến nhiều tài năng người khuyết tật thui chột; ngược lại, có thể giúp họ tỏa sảng và chiếm lĩnh đỉnh cao tri thức. Trong ảnh; Người khiếm thị tham gia một cuộc thi văn nghệ. Ảnh baomoi.com

Sau rất nhiều cố gắng, khó khăn, tôi nhận được chân trợ lý dự án, làm việc trong một tổ chức phi chính phủ của Việt Nam. Sếp tôi rất thích đưa tôi cùng đi trong các cuộc họp, tập huấn. Khi đó, tôi thường đeo trên vai một chiếc máy chiếu. Mọi chuyện bình thường, vui vẻ cho đến một ngày chúng tôi gặp đối tác mới. Vừa đến cửa phòng tập huấn thì không chỉ một mà đến ba anh đối tác chạy ra giằng lấy máy chiếu của tôi và kêu ầm lên: “Đưa anh cầm cho. Sao lại có người đi tay không còn bắt em máy máy chiếu nặng thế này?”

Các anh nhìn xéo sang sếp tôi với ánh nhìn trách móc. Thật ra máy chiếu của tôi chỉ nặng khoảng 3 kg, tôi mang được mà không gặp khó khăn gì. Trong khi các bạn trợ lý khác còn mang thêm cả tài liệu, giấy A0 và văn phòng phẩm. Bỗng chốc sếp tôi bị đánh giá là người đối xử không tốt với nhân viên khuyết tật. Tôi lo lắng nghĩ: “Cái kiểu thương như vậy khiến tôi mất việc như chơi”.

Các anh biết tôi cũng đang trong tình huống nhạy cảm nên không nói gì nhưng sau buổi họp vẫn thì thầm nói nhỏ với tôi: “Sếp em thật không biết thương nhân viên. Đáng lẽ phải mang cho em lại bắt em vác nặng trong khi mình thì lại đi người không”.

Sau đó, sếp không còn đưa tôi đi các buổi họp hoặc nếu có đi công tác thì chị ấy không “dám” để tôi mang vác một cái gì. Tôi chỉ ước ao được công bằng như bao trợ lý khác.

Những câu chuyện “thương người khuyết tật” như vậy vẫn đang diễn ra hàng ngày với tôi. Nhiều người nói họ không nỡ nhìn thấy gánh nặng công việc đè lên đôi vai của người khuyết tật, nhất là phụ nữ. Kết quả là người khuyết tật như tôi rất khó xin được việc làm. Nếu xin được việc, thách thức còn lớn hơn là làm sao giữ được việc và phát triển nó trong bối cảnh còn nhiều lắm những ánh nhìn săm soi, ẩn sau đó là quan điểm phân biệt, kỳ thị. Đi làm là quyền cơ bản của con người, kể cả người khuyết tật. Được đi làm có nghĩa là được thể hiện khả năng, được theo đuổi niềm đam mê. Đi làm là được hòa vào đời sống xã hội, được gặp gỡ mọi người, được phát triển kiến thức, trí tuệ và cảm xúc. Đi làm là được sống theo đúng khả năng của mình. Đi làm còn là được sắm sửa, chi tiêu cho bản thân và gia đình từ những đồng tiền mồ hôi, công sức và tâm huyết. Đi làm là không phải ngửa tay xin tiền người khác. Người khuyết tật trước hết cũng là con người với một số đặc điểm khác biệt. Mọi người hãy nhìn vào sự chăm chỉ, chịu khó, sáng tạo… của chúng tôi, đừng chỉ tập trung vào những sự khác biệt trên cơ thể để rồi “thương hại” cho người khuyết tật. Tình thương yêu con người với con người là rất cần nhưng điều cần thiết hơn là nó phải được đặt đúng chỗ.

tinh thuong khong dung cach Tết Canh Tý, người lao động Hàng hải được chăm lo thế nào?
tinh thuong khong dung cach IMO giới hạn lưu huỳnh, tác động đến thuyền viên và doanh nghiệp thế nào?
tinh thuong khong dung cach Vụ 149 công nhân VMEP “đột nhiên” bị sa thải: Nhập nhằng hợp đồng lao động!

Bình luận

avatar-comment
Thông tư 29 về dạy thêm, học thêm: Nỗi lo, giải pháp và kỳ vọng

Thông tư 29 về dạy thêm, học thêm: Nỗi lo, giải pháp và kỳ vọng

Thông tư số 29/2024/TT-BGDĐT có hiệu lực thi hành từ 14/2/2025 của Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT), mang theo kỳ vọng về một sự chấn chỉnh mạnh mẽ trong hoạt động dạy thêm, học thêm, đảm bảo quyền lợi chính đáng của cả giáo viên và học sinh. Tuy nhiên, vẫn còn đó những trăn trở, khó khăn mà các giáo viên cùng với các bậc phụ huynh đang phải đối mặt.
Bài 2: Thời điểm thuận lợi để đàm phán tăng lương công nhân dệt may

Bài 2: Thời điểm thuận lợi để đàm phán tăng lương công nhân dệt may

Đã đến lúc công đoàn chủ động đàm phán, thương lượng để tăng lương cho công nhân dệt may; đây cũng là con đường ngắn và hiệu quả nhất giúp cải thiện đời sống người lao động làm việc trong ngành này.
Bài 1: Công nhân ngành Dệt may lương thấp, môi trường làm việc khắc nghiệt

Bài 1: Công nhân ngành Dệt may lương thấp, môi trường làm việc khắc nghiệt

Công nhân ngành Dệt may làm việc trong môi trường khắc nghiệt, thu nhập thấp hơn thu nhập bình quân chung của cả nước; trong đó tỷ lệ tiền lương chỉ chiếm 72% trong cơ cấu thu nhập.
Công nhân Lê Đức Tuấn: Khi đã thành đảng viên thì càng phải nỗ lực và gương mẫu

Công nhân Lê Đức Tuấn: Khi đã thành đảng viên thì càng phải nỗ lực và gương mẫu

Với 20 năm công tác tại Nhà máy Tinh bột sắn Hướng Hóa thuộc Công ty CP Tổng Công ty Thương mại Quảng Trị, anh Lê Đức Tuấn đã nỗ lực trở thành đảng viên tiêu biểu, có nhiều sáng kiến nhằm nâng cao năng suất lao động, làm lợi cho nhà máy.
Công nhân Lê Văn Bình: Người đảng viên năng động sáng tạo

Công nhân Lê Văn Bình: Người đảng viên năng động sáng tạo

Với hàng chục năm kinh nghiệm trong ngành gỗ, công nhân Lê Văn Bình - Tổ trưởng tổ sản xuất tại Chi nhánh Gỗ Phú Quý, thuộc Công ty Cổ phần Việt Trung Quảng Bình đã có nhiều tiến cải kỹ thuật nhằm nâng cao năng suất lao động, tiết kiệm chi phí cho doanh nghiệp. Đây cũng là tấm gương công nhân đảng viên tiêu biểu được Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam biểu dương.
Cần thận trọng, đánh giá toàn diện khi điều chỉnh lương tối thiểu vùng

Cần thận trọng, đánh giá toàn diện khi điều chỉnh lương tối thiểu vùng

Tổng Liên đoàn Lao động (LĐLĐ) Việt Nam dự kiến sẽ đề xuất mức tăng lương tối thiểu vùng vào đầu tháng 3/2025, sau khi khảo sát, đánh giá tổng thể tình hình kinh tế - xã hội.
Lực lượng nòng cốt xây dựng tổ chức Đảng vững mạnh từ cơ sở

Lực lượng nòng cốt xây dựng tổ chức Đảng vững mạnh từ cơ sở

Việc phát triển đảng viên từ công nhân là một nhiệm vụ quan trọng, góp phần củng cố và nâng cao năng lực lãnh đạo của Đảng, đồng thời tăng cường mối liên hệ mật thiết giữa Đảng và quần chúng nhân dân. Những công nhân khi được đứng vào hàng ngũ của Đảng không chỉ đóng góp cho sự phát triển kinh tế mà còn góp phần xây dựng tổ chức Đảng ngày càng vững mạnh.
Sức mạnh từ bàn tay “vàng”, khối óc sáng tạo

Sức mạnh từ bàn tay “vàng”, khối óc sáng tạo

Không chỉ là lực lượng sản xuất trực tiếp, tạo ra của cải vật chất cho xã hội, giai cấp công nhân Việt Nam còn là những người mang trong mình tinh thần sáng tạo, đổi mới, góp phần nâng cao năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp và thúc đẩy sự phát triển bền vững của đất nước.
Niềm vui lớn của anh công nhân đảng viên

Niềm vui lớn của anh công nhân đảng viên

Anh Lê Tam Quân, Tổ trưởng Tổ điện, Công ty TNHH Sakurai Việt Nam (Khu công nghiệp Lễ Môn, TP Thanh Hóa) chia sẻ, khi biết được Tổng LĐLĐ Việt Nam chọn tuyên dương công nhân tiêu biểu là đảng viên, anh xúc động như ngày được kết nạp Đảng cách đây 20 năm.
Phan Thị Hường – Người đảng viên gương mẫu, sáng tạo vì đời sống người lao động

Phan Thị Hường – Người đảng viên gương mẫu, sáng tạo vì đời sống người lao động

Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống công nghiệp, có những con người lặng lẽ cống hiến, miệt mài lao động, sáng tạo không ngừng. Chị Phan Thị Hường (sinh năm 1975), Tổ trưởng Tổ Chế biến 5, Công ty CP Thủy sản và Thương mại Thuận Phước (Đà Nẵng) là một điển hình như thế...