Hành trình lấy lại niềm tin sống của cô giáo mắc bệnh trầm cảm sau sinh

Hoạt động Công đoàn - Thiều Thị Thúy Thanh

Căn bệnh trầm cảm sau sinh đã biến tôi từ con người năng động, lạc quan trở thành người sống khép kín, đầy sợ hãi. Tình thương ấm áp, bao dung như người mẹ của cô Huỳnh Lan Phương, nguyên Chủ tịch Công đoàn Trường THCS Phan Văn Trị (phường 07, quận Gò Vấp, TP. Hồ Chí Minh) đã giúp tôi có một sự sống mới.
Vượt qua bạo bệnh, thắp sáng niềm tin hướng tới tương lai

Trầm cảm sau khi sinh đứa con đầu lòng

Tây Nguyên - một vùng đất đầy nắng gió, nơi mà cái khắc nghiệt của thiên nhiên đã tôi luyện cho con người một sự kiên cường và mạnh mẽ đến khó tin. Có lẽ được sinh ra ở đây nên tôi đã mang trong mình một tinh thần độc lập và sự cam chịu, như chính mảnh đất cằn cỗi mà tôi gắn bó.

Năm 2015 tôi kết hôn, trở thành người vợ, người mẹ ở tuổi 26. Hai vợ chồng rời quê hương, mang theo hy vọng và hoài bão, bắt đầu một cuộc sống mới nơi đất khách. Cuộc sống không dễ dàng như tôi tưởng. Những biến cố trong thời gian đầu làm mẹ đã làm tôi rơi vào một trạng thái trầm cảm sau sinh – căn bệnh mà tôi chưa từng nghĩ mình sẽ phải đối mặt. Đó là một cuộc chiến âm thầm nhưng khốc liệt, nơi tôi vật lộn với những nỗi sợ hãi vô hình, những cảm xúc tiêu cực bao trùm lấy tâm hồn.

Hành trình lấy lại niềm tin sống của cô giáo mắc bệnh trầm cảm sau sinh
Những cuộc nói chuyện giữa cô và tôi tuy không dài, nhưng đủ để tôi cảm nhận được sự quan tâm từ cô. NVCC

Thay vì cảm giác hạnh phúc khi có con, tôi bị rơi vào trạng thái mệt mỏi và lo âu. Mỗi ngày qua đi là một chuỗi những gắng gượng để hoàn thành vai trò làm vợ, làm mẹ, nhưng trong lòng lại cảm thấy trống rỗng và kiệt quệ. Những công việc tưởng chừng như nhỏ nhặt như chăm sóc con cái, giờ đây trở thành những gánh nặng không thể nào giải tỏa. Có lúc, trong cơn tuyệt vọng, tôi đã nghĩ đến việc bỏ đi đâu đó thật xa, rời bỏ tất cả.

Tôi nhớ những lần bế con, đôi chân cứ bước đi vô định trên con đường lạ, ánh mắt mờ đục nhìn xuống dòng sông lặng lẽ chảy, ý nghĩ nhảy xuống để kết thúc tất cả cứ luẩn quẩn trong đầu. Tôi cảm thấy mình như một chiếc lá úa tàn, bị cuốn trôi giữa dòng đời, không biết bám víu vào đâu để giữ lại chút hy vọng mong manh. Những cảm xúc đó khiến tôi như bị cuốn vào một hố sâu không lối thoát, nơi nỗi buồn và sự mệt mỏi gặm nhấm từng chút sức lực còn lại trong tôi.

Năm 2016, tôi thi đậu viên chức, bước vào cánh cửa Trường THCS Phan Văn Trị. Những ngày đầu đi dạy, mọi thứ đều xa lạ, từ cách giao tiếp, xử lý công việc đến việc hòa nhập với đồng nghiệp. Dù biết rằng sự sự bỡ ngỡ ban đầu là điều không tránh khỏi nhưng dường như mỗi bước đi của tôi đều nặng nề và chông chênh.

Sự tự tin vốn có đã bị thay thế bởi lo âu, tôi lo sợ mình không đủ sức bắt kịp nhịp sống mới, lo sợ rằng mình sẽ không bao giờ có thể làm tốt được công việc được giao. Đêm về, thay vì thư giãn, tâm trí tôi vẫn quay cuồng với những lo âu và áp lực. Mỗi ngày trôi qua là một thử thách mới và tôi cảm thấy như mình đang ngày càng chìm sâu hơn vào cơn trầm cảm.

Mỗi ngày, tôi đến trường với một cảm xúc duy nhất: lặng lẽ và cô đơn. Cuộc sống của tôi cứ thế trôi qua, đều đều và tẻ nhạt, như một chuỗi ngày không có ánh sáng.

- Thanh, lại đây.

Tôi ngẩng lên nhìn cô, trong lòng có chút e dè. Dù không muốn, tôi vẫn miễn cưỡng bước qua chỗ cô.

- Em sinh năm bao nhiêu? Em đi dạy mặc áo vest ở thời tiết này không thấy nóng hả?

- Dạ, em sinh năm 91 ạ. Em gầy lắm, em quen rồi nên em thấy bình thường cô.

Những câu trả lời của tôi e dè, khiến câu chuyện dừng lại lửng lơ ở đó. Tôi không muốn nói thêm gì, và cũng không muốn ai hiểu thêm về mình. Trong tôi luôn tồn tại một nỗi sợ vô hình: tôi sợ sự thương hại, sợ ánh mắt phán xét của người khác, và hơn hết, tôi sợ rằng câu chuyện của mình sẽ trở thành điều mà ai cũng biết đến. Tôi chỉ muốn được bình yên trong thế giới nhỏ bé của mình, nơi mà những nỗi đau, những lo âu có thể được giấu kín, không ai chạm vào được. Lòng tự trọng, cái tôi của bản thân không cho phép tôi phá bỏ bức tường mà mình đã dựng nên.

Người kéo tôi lên từ vực thẳm

Một buổi chiều nọ, khi đang chạy xe về nhà, tôi bất chợt nghe tiếng gọi từ phía sau, một giọng nói quen thuộc và ấm áp:

- Thanh ơi! Em đi về hả, em hết tiết rồi sao?

- Dạ.

- Cô vô chơi với em chút xíu được không?

- Dạ cô.

Cô vào nhà, hỏi han về mọi thứ, về con tôi, về công việc, về cuộc sống hằng ngày. Những câu hỏi của cô không chỉ đơn thuần là xã giao, mà chứa đựng sự quan tâm, sự thấu hiểu mà tôi đã không ngờ tới. Cô nhẹ nhàng, tinh tế như sợ chạm vào một nỗi đau nào đó đang ẩn giấu trong tôi. Tôi cảm nhận được sự quan tâm chân thành, ấm áp từ cô, đủ để làm lay động tâm hồn tôi.

Hành trình lấy lại niềm tin sống của cô giáo mắc bệnh trầm cảm sau sinh
Nụ cười của cô Huỳnh Lan Phương luôn nở trên môi, mang đến cho mọi người năng lượng tích cực. Ảnh: NVCC

Sau hôm ấy, tôi dần cảm thấy sự phòng vệ trong lòng mình tan biến, tôi không còn giữ khoảng cách, ít nhất là đối với cô. Câu chuyện giữa tôi và cô trở nên cởi mở, chân thành hơn. Bức tường khoảng cách, từng chút một, đã bắt đầu vỡ ra, để lại một khoảng trống cho sự tin tưởng và sự sẻ chia len lỏi vào cuộc sống của tôi. Nói chuyện với cô, tôi dần cảm thấy nhẹ nhõm hơn, như thể một phần gánh nặng trong lòng đã được thoát ra.

- Cô ơi, em nói chuyện với cô được không?

- Cô đang trống tiết, em ngồi đi.

- Cô ơi, em vừa gửi con về nhà rồi...

Chỉ vừa kịp nói đến đây, nước mắt tôi bất chợt trào ra, không thể kiềm chế nổi. Những giọt nước mắt lăn dài trên má, như cơn mưa rào xối xuống mảnh đất khô cằn của lòng mình. Cảm xúc vỡ òa, từng lời nói trở nên nghẹn ngào, đứt quãng. Giống như một đứa trẻ bị lạc tìm thấy mẹ, tôi không còn giữ được sự mạnh mẽ bấy lâu, để nỗi đau dồn nén trong lòng bật tung ra, cuốn lấy tôi trong cơn sóng cảm xúc cuồng loạn. Không phải vì những mất mát, mà vì tất cả những điều tôi chưa từng dám nói ra, những tổn thương sâu thẳm mà tôi đã cố giấu đi.

Cô nhẹ nhàng đưa cho tôi một tờ khăn giấy, ánh mắt cô dịu dàng, đầy thấu hiểu:

- Có chuyện gì khó khăn, em cứ nói với cô, cô sẽ lắng nghe.

Tôi cố gắng mở lời, nhưng cổ họng nghẹn lại, chỉ biết ngồi đó khóc, nước mắt cứ thế tuôn ra không ngừng. Cô im lặng, ngồi đó, kiên nhẫn chờ đợi, không một lời thúc giục, không một lời phán xét, chỉ lặng lẽ ở bên.

- Em… em cảm thấy mình không làm tròn bổn phận của một người mẹ, cô ơi. Em không thể sắp xếp thời gian, không thể chăm lo cho con, không thể làm tốt công việc…

- Thúy Thanh, em đừng tự trách mình. Ai cũng có những lúc yếu đuối, có những lúc cần sự giúp đỡ. Em không đơn độc đâu. Cô hiểu, và cô sẽ luôn ở đây nếu em cần.

Như một cơn lũ bị kìm nén bấy lâu, những cảm xúc dồn nén, những uất ức, những nỗi lo lắng và sợ hãi từ bao lâu nay tràn ra trong từng lời kể. Tôi kể cho cô nghe về mọi thứ – về gia đình, về bố mẹ, về con cái, về những áp lực từ công việc. Tất cả những gì tôi đã giữ kín trong lòng, giờ đây tôi không còn che giấu nữa.

Cô lắng nghe, không ngắt lời, chỉ im lặng để tôi trút hết nỗi lòng mình. Và rồi, sau cuộc trò chuyện đó, cô bắt đầu quan tâm đến tôi nhiều hơn nữa. Mỗi ngày, cô nhắn tin hỏi thăm, những câu hỏi nhỏ nhặt nhưng đầy ý nghĩa. Dù biết rằng cô cũng dành sự quan tâm đó cho nhiều người khác, nhưng với tôi, nó mang một giá trị đặc biệt. Tôi cảm nhận được sự chân thành, sự đồng cảm từ cô, nhưng trên hết, là người đã giúp tôi cảm thấy mình không còn đơn độc.

Giọt nước mắt tôi rơi hôm ấy không chỉ là nỗi đau, mà còn là sự giải thoát, là bước đầu tiên để tôi dám mở lòng mình, dám tin rằng có những người thực sự quan tâm đến tôi. Thế rồi, giữa những ngày tháng đen tối ấy, một tia sáng nhỏ nhoi đã xuất hiện trong tôi – một ý nghĩ, rằng tôi không thể gục ngã. Tôi không thể để cuộc đời mình chìm sâu vào bóng tối mãi mãi. Đứa con nhỏ cần tôi, và chính tôi cũng cần bản thân mình mạnh mẽ hơn để bước tiếp. Chính sự yếu đuối ấy đã dạy tôi cách yêu thương và trân trọng chính bản thân mình, để từng bước, tôi tìm lại được ánh sáng trong cuộc sống.

Dẫu biết rằng bão giông mới chính là bản chất của cuộc đời, và thử thách là điều mà ai trong chúng ta cũng ngại đối mặt. Thế nhưng, chính những nghịch cảnh ấy lại giúp con người khám phá ra sức mạnh tiềm ẩn, niềm nghị lực mà đôi khi chính bản thân chúng ta cũng không nhận ra. Và đó, thật sự là một điều may mắn.

Từng ngày, từng giờ, tôi bắt đầu tìm lại chính mình, từng bước thoát khỏi cơn trầm cảm đang gặm nhấm tâm hồn. Tôi học cách yêu thương chính mình hơn, học cách chấp nhận rằng mình có thể yếu đuối, nhưng không được phép từ bỏ. Chính những nỗi đau, những thử thách đã rèn luyện tôi thành một người mẹ kiên cường, một người phụ nữ mạnh mẽ hơn trước.

Và từ sâu thẳm trong những ngày tháng tăm tối đó, tôi đã tìm thấy ánh sáng – một ánh sáng của hy vọng, của niềm tin vào cuộc sống, để tiếp tục bước đi, không chỉ vì con, mà còn vì chính bản thân tôi.

Vị Chủ tịch Công đoàn như người mẹ, sinh ra tôi lần nữa

Cô Huỳnh Lan Phương, Chi ủy viên, Tổ trưởng tổ chuyên môn Anh văn, nguyên Chủ tịch Công đoàn Trường THCS Phan Văn Trị (nhiệm kỳ 2016-2020). Cô đã kéo tôi từ bóng tối ra đời sống đầy ánh sáng, tự tin và lạc quan.

Cô giúp tôi nhận ra rằng, làm mẹ không chỉ là người chăm sóc và nuôi dưỡng mà còn là người định hướng, dìu dắt con cái trong từng bước đi của cuộc đời. Tôi đã học cách lắng nghe, thấu hiểu, chia sẻ và hỗ trợ chồng trong mọi khó khăn, đồng hành cùng chồng trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Đây là một hành trình đầy cảm xúc và ý nghĩa, mang đến cho tôi sự hoàn thiện và niềm vui trong từng bước đi của cuộc sống gia đình.

Hành trình lấy lại niềm tin sống của cô giáo mắc bệnh trầm cảm sau sinh
Và tôi nhận ra rằng, trong mỗi cơn bão của cuộc đời, nếu chúng ta kiên trì và không từ bỏ, ánh sáng sẽ luôn chờ đợi ở cuối con đường. Ảnh: NVCC

Giờ đây, cuộc sống của tôi đã bước vào một giai đoạn tươi sáng và tràn đầy năng lượng. Sau những ngày tháng đầy thử thách và khó khăn, tôi đã tìm thấy niềm vui và sự hài lòng trong những điều đơn giản xung quanh mình. Nụ cười lại thường xuyên xuất hiện trên môi, ánh mắt tôi lấp lánh sự lạc quan và yêu đời. Tôi đã học được cách tận hưởng từng khoảnh khắc, không còn để mình bị cuốn vào những lo âu không cần thiết.

Không chỉ tìm thấy niềm vui trong công việc, tôi còn đắm chìm vào những sở thích cá nhân và mối quan hệ thân thiết với bạn bè, gia đình. Những thay đổi tích cực trong tâm trạng và thái độ đã mang lại cho tôi sự bình yên nội tâm.Thử thách rồi sẽ qua đi, nhưng sự mạnh mẽ mà tôi đã học được thì sẽ còn đọng lại mãi. Và tôi nhận ra rằng, trong mỗi cơn bão của cuộc đời, nếu chúng ta kiên trì và không từ bỏ, ánh sáng sẽ luôn chờ đợi ở cuối con đường.

Cảm ơn cô, người Chủ tịch công đoàn năm ấy – cô Huỳnh Lan Phương. Cảm ơn vì tất cả những gì cô đã làm cho tôi. Sự giúp đỡ của cô không chỉ là nguồn động lực lớn lao mà còn là nguồn cảm hứng để tôi tiếp tục nỗ lực và cống hiến hết mình trong công việc. Tôi đã học được rằng, việc mở lòng và chia sẻ không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối, mà là bước đi quan trọng trên con đường chữa lành những tổn thương và tìm kiếm niềm vui trong thực tại.

Sự hướng dẫn và hỗ trợ của cô đã trở thành điểm tựa vững chắc, giúp tôi vượt qua những thử thách mà trước đây tôi tưởng chừng không thể vượt qua nổi, tất cả những điều đó đã giúp tôi cảm thấy mình không đơn độc trong cuộc hành trình đầy gian khó này. Tôi thực sự cảm kích vì sự kiên nhẫn và lòng tử tế mà cô đã dành cho tôi.

Những cử chỉ và sự quan tâm của cô đã tạo nên một môi trường làm việc tích cực, nơi mà tôi có thể lấy lại được sự tự tin và học hỏi thêm nhiều điều quý giá trong cuộc sống. Tôi thực sự cảm kích vì sự kiên nhẫn và lòng tử tế mà cô đã dành cho tôi. Những cử chỉ và sự quan tâm của cô đã tạo nên một môi trường làm việc tích cực, nơi mà tôi có thể lấy lại được sự tự tin và học hỏi thêm nhiều điều quý giá trong cuộc sống.

Tôi cũng cảm thấy lòng mình ấm áp và đầy lòng biết ơn đối với tổ chức Công đoàn Trường THCS Phan Văn Trị, nhất là Ban chấp hành công đoàn nhà trường. Đối với tôi, Công đoàn không chỉ là một tổ chức mà còn như một người bạn đồng hành, một điểm tựa vững chắc trong suốt hành trình làm nghề giáo. Nhưng điều mà tôi trân trọng nhất ở tổ chức công đoàn chính là ngoài sự bảo vệ và đấu tranh cho quyền lợi của mọi người.

Công đoàn còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho các công đoàn viên. Dù là khi chúng tôi gặp phải những thắc mắc trong công việc hay cần được bảo vệ quyền lợi chính đáng, Công đoàn luôn lắng nghe và đưa ra những giải pháp kịp thời. Sự thấu hiểu và tận tâm đó khiến tôi cảm thấy an tâm và tự tin hơn trong vai trò của mình.

Trong lòng tôi, tổ chức Công đoàn luôn là một ngọn lửa ấm áp, thắp sáng và dẫn lối, cảm ơn tổ chức Công đoàn, vì đã luôn ở bên, luôn là chỗ dựa tinh thần để chúng tôi tiếp tục sứ mệnh "trồng người" với tất cả tình yêu và trách nhiệm.

Tác phẩm tham dự Cuộc thi viết “Vòng tay Công đoàn” lần thứ IV do Tạp chí Lao động và Công đoàn tổ chức từ 30/10/2023 đến hết ngày 30/9/2024.

Cuộc thi nhằm tuyên truyền, cổ vũ những trường hợp đoàn viên, người lao động được tổ chức Công đoàn, cán bộ công đoàn chăm lo, bảo vệ thiết thực, hiệu quả; nhờ đó có sự thay đổi tích cực trong cuộc sống.

Thông qua bài viết nêu bật nỗ lực của tổ chức Công đoàn, cán bộ công đoàn trong việc thực hiện nhiệm vụ cốt lõi đại diện bảo vệ, chăm lo cho đoàn viên, người lao động; góp phần khẳng định Công đoàn Việt Nam đã, đang và sẽ mãi là chỗ dựa vững chắc, tin cậy, nơi gửi gắm niềm tin của đoàn viên, người lao động.

Mời độc giả xem thêm TẠI ĐÂY

Địa chỉ nhận tác phẩm dự thi: vongtaycongdoan.ldcd@gmail.com

Tín hiệu vui sau phóng sự “Giấc mơ nhà công vụ của giáo viên nơi đỉnh trời” Tín hiệu vui sau phóng sự “Giấc mơ nhà công vụ của giáo viên nơi đỉnh trời”

Liên đoàn Lao động (LĐLĐ) tỉnh Cao Bằng nhanh chóng xây dựng, hoàn thiện đề án xây mới, sửa nhà công vụ cho đoàn viên ...

Công đoàn Trường THCS Dương Thị Cẩm Vân thắp sáng niềm đam mê nghề giáo trong tôi Công đoàn Trường THCS Dương Thị Cẩm Vân thắp sáng niềm đam mê nghề giáo trong tôi

Cầm trên tay quyết định luân chuyển công tác về dạy Trường THCS Dương Thị Cẩm Vân (thị trấn Đầm Dơi, huyện Đầm Dơi, tỉnh ...

Vượt qua bất hạnh, cô giáo tìm thấy niềm tin yêu cuộc sống nhờ công đoàn Vượt qua bất hạnh, cô giáo tìm thấy niềm tin yêu cuộc sống nhờ công đoàn

Cô Vũ Thị Bích Hạnh, giáo viên Trường Tiểu học Trần Văn Ơn (quận Hồng Bàng, TP Hải Phòng) là đoàn viên Công đoàn có ...

Chia sẻ
In bài viết

Tin cùng chuyên mục

Nữ bếp trưởng nuôi quân chăm lo từng miếng ăn cho đồng đội

Hoạt động Công đoàn -

Nữ bếp trưởng nuôi quân chăm lo từng miếng ăn cho đồng đội

Đại úy Nguyễn Thị Dịu, Bếp trưởng Bếp nuôi quân Tiểu đoàn 3, Trường Sĩ quan Chính trị (Bộ Quốc phòng), đồng thời là Ủy viên Ban Chấp hành Công đoàn cơ sở và Chủ tịch Hội Phụ nữ cơ sở, được biết đến như một ngọn lửa nhiệt huyết với nghề và là cán bộ phong trào năng động trong đơn vị.

Công đoàn Quảng Bình mang Tết trọn vẹn cho công nhân khó khăn

Hoạt động Công đoàn -

Công đoàn Quảng Bình mang Tết trọn vẹn cho công nhân khó khăn

Chương trình “Tết sum vầy – Xuân ơn Đảng” và “Phiên chợ Công đoàn” 2025, do Liên đoàn Lao động (LĐLĐ) tỉnh Quảng Bình tổ chức, đã mang đến sự ấm áp và niềm vui cho hàng ngàn đoàn viên, người lao động trên địa bàn tỉnh.

Bánh chưng yêu thương trên “quê hương người gái đảm”

Hoạt động Công đoàn -

Bánh chưng yêu thương trên “quê hương người gái đảm”

Tại huyện Đan Phượng (Hà Nội), sáng ngày 12/1/2025, không khí rộn ràng của chương trình Tết sum vầy – Xuân ơn Đảng, Chợ Tết Công đoàn Xuân Ất Tỵ mang đến cảm giác Tết đã về thật gần.

Mang Tết ấm đến với người lao động Thủ đô

Hoạt động Công đoàn -

Mang Tết ấm đến với người lao động Thủ đô

Cầm trên tay những tấm phiếu mua hàng, những phần quà từ tổ chức Công đoàn, với nhiều người lao động Thủ đô, Tết này đã phần nào vơi bớt nhọc nhằn.

Người lao động Đà Nẵng được tặng phiếu mua hàng, lỉnh kỉnh mang quà về đón Tết

Công đoàn -

Người lao động Đà Nẵng được tặng phiếu mua hàng, lỉnh kỉnh mang quà về đón Tết

Những ngày này, chuỗi hoạt động chăm lo Tết dành cho đoàn viên và người lao động tại TP. Đà Nẵng đang diễn ra sôi động.

Công đoàn Đường sắt Việt Nam: Chăm lo từ những điều nhỏ nhất

Công đoàn -

Công đoàn Đường sắt Việt Nam: Chăm lo từ những điều nhỏ nhất

Ngày 9/1, tại Ga Lăng Cô (TP Huế), chương trình “Tết sum vầy – Xuân ơn Đảng” đã mang đến không khí Tết ấm áp cho những lao động ngành Đường sắt.

Dùng kiếm “nói chuyện” Cà phê tối

Dùng kiếm “nói chuyện”

Một người đàn ông ở Nha Trang sau khi tranh cãi với nhân viên môi trường đã bất ngờ rút kiếm từ cốp xe để "nói chuyện".

Madam Pang và câu chuyện hòa khí bóng đá Cà phê tối

Madam Pang và câu chuyện hòa khí bóng đá

Talk Công đoàn: Ấm tình Tết thợ mỏ Talk Công đoàn

Talk Công đoàn: Ấm tình Tết thợ mỏ

Đồng chí Nguyễn Thị Minh, Phó Chủ tịch Công đoàn Than Khoáng sản Việt Nam chia sẻ về chăm lo Tết dành cho những người thợ mỏ.

8 điểm mới của Luật Công đoàn (sửa đổi) Infographic

8 điểm mới của Luật Công đoàn (sửa đổi)

Trong chương trình kỳ họp thứ 8 Quốc hội khoá XV, Quốc hội chính thức thông qua Luật Công đoàn (sửa đổi) gồm 6 chương với 37 điều, tăng 4 điều so với luật hiện hành.
Muôn nẻo yêu thương số 10: Nữ điều dưỡng kém may mắn và tổ ấm mang dấu ấn Công đoàn Muôn nẻo yêu thương

Muôn nẻo yêu thương số 10: Nữ điều dưỡng kém may mắn và tổ ấm mang dấu ấn Công đoàn

Nữ điều dưỡng kém may mắn Phùng Thị Kim Thúy thuộc Trung tâm Chăm sóc và Phục hồi chức năng Người tâm thần số 1 Hà Nội đã được công đoàn các cấp chung tay giúp chị có được mái nhà kiên cố che nắng, che mưa mang tên “Mái ấm Công đoàn”. Tổ ấm mới giúp chị “an cư lạc nghiệp”, yên tâm công tác và nuôi dạy con gái, vượt lên mọi vất vả khó khăn trong cuộc sống, vững tin hướng tới tương lai ngày càng tươi sáng hơn…

Công nhân Hải Hậu (Nam Định) vui Tết Công đoàn Video

Công nhân Hải Hậu (Nam Định) vui Tết Công đoàn

Xuân đang về trên mọi miền Tổ quốc. Tại huyện Hải Hậu, Nam Định, không khí càng thêm rộn ràng khi hàng trăm người lao động lần đầu tiên tham gia chương trình 'Tết sum vầy - Xuân ơn Đảng' do LĐLĐ huyện Hải Hậu tổ chức.

Đọc thêm

Nhanh chóng khắc phục vướng mắc tại Chợ Tết Công đoàn 2025 trực tuyến

Hoạt động Công đoàn -

Nhanh chóng khắc phục vướng mắc tại Chợ Tết Công đoàn 2025 trực tuyến

Khi triển khai Chợ Tết Công đoàn 2025 trực tuyến, hệ thống đã gặp phải một số vướng mắc kỹ thuật, gây khó khăn cho nhiều đoàn viên tại các địa phương.

Hơi ấm Tết lan tỏa đến từng đoàn viên Công an Nhân dân

Công đoàn -

Hơi ấm Tết lan tỏa đến từng đoàn viên Công an Nhân dân

Sáng 9/1, Chợ Tết Công đoàn 2025 do Công đoàn Công an Nhân dân (CAND) tổ chức đã rộn ràng những bước chân.

Đảm bảo tất cả đoàn viên, người lao động ở Huế đều có Tết

Hoạt động Công đoàn -

Đảm bảo tất cả đoàn viên, người lao động ở Huế đều có Tết

Hiện nay, khi tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025 ngày càng cận kề, các cấp công đoàn thành phố Huế đang tập trung tối đa nguồn lực để chăm lo Tết cho đoàn viên, người lao động với phương châm “Tất cả đoàn viên, người lao động đều có Tết” nhằm mang đến một mùa Xuân trọn vẹn, ấm áp.

Công đoàn Xây dựng Việt Nam: Đồng hành cùng người lao động vượt khó năm 2024

Công đoàn -

Công đoàn Xây dựng Việt Nam: Đồng hành cùng người lao động vượt khó năm 2024

Năm 2024, đối mặt với nhiều thách thức, Công đoàn ngành Xây dựng Việt Nam đã không ngừng đổi mới phương thức hoạt động, tập trung chăm lo và bảo vệ quyền lợi hợp pháp của người lao động (NLĐ). Bên cạnh đó, công tác an toàn vệ sinh lao động (ATVSLĐ) được chú trọng với nhiều chương trình thiết thực.

Nơi yêu thương chạm đến từng đoàn viên

Công đoàn -

Nơi yêu thương chạm đến từng đoàn viên

Công đoàn Trung tâm Giáo dục Nghề nghiệp - Giáo dục Thường xuyên (GDNN-GDTX) Thạnh Phú (Bến Tre) đã ghi dấu ấn bằng những hoạt động thiết thực, giàu tính nhân văn và đầy tâm huyết.

Chuỗi hoạt động chăm lo cho đoàn viên, người lao động tại Long An

Hoạt động Công đoàn -

Chuỗi hoạt động chăm lo cho đoàn viên, người lao động tại Long An

Hướng đến Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, Liên đoàn Lao động (LĐLĐ) tỉnh Long An tổ chức chuỗi hoạt động ý nghĩa trong khuôn khổ chương trình “Tết sum vầy – Xuân ơn Đảng”, tập trung chăm lo đời sống vật chất và tinh thần cho đoàn viên (ĐV) và người lao động (NLĐ).

Cô giáo mầm non biến nghịch cảnh thành động lực nhờ vòng tay Công đoàn

Hoạt động Công đoàn -

Cô giáo mầm non biến nghịch cảnh thành động lực nhờ vòng tay Công đoàn

Cô Bùi Thị Mai, giáo viên Trường Mầm non Trường Yên (Chương Mỹ, Hà Nội), là một hình mẫu của lòng yêu trẻ và đam mê nghề giáo. Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau sự lạc quan và tự tin ấy là chuỗi ngày dài đối mặt với khó khăn, thử thách. Công đoàn đã trở thành người bạn đồng hành, giúp cô vượt qua những nghịch cảnh của cuộc đời.

Nhiều phần quà hấp dẫn tại chương trình “Tết sum vầy” ở Quảng Trị

Hoạt động Công đoàn -

Nhiều phần quà hấp dẫn tại chương trình “Tết sum vầy” ở Quảng Trị

Ngoài việc hỗ trợ 300 suất quà Tết cho đoàn, người lao động khó khăn, Liên đoàn Lao động tỉnh Quảng Trị còn tổ chức chương trình bốc thăm trúng thưởng, với 16 phần quà hấp dẫn.

Cô hiệu trưởng dẫn đường cho sự đổi mới

Hoạt động Công đoàn -

Cô hiệu trưởng dẫn đường cho sự đổi mới

Tại Trường Tiểu học Phước Long 1 (Nha Trang, Khánh Hòa), hiệu trưởng Lê Thị Thanh Mai không chỉ là người lãnh đạo mà còn là nguồn cảm hứng lan tỏa sự tận tâm và khát khao cống hiến, chạm đến trái tim cả giáo viên lẫn học sinh.

Chị Huỳnh Thị Huyền Trang và hành trình vượt khó tại Cảng Hàng không Cà Mau

Hoạt động Công đoàn -

Chị Huỳnh Thị Huyền Trang và hành trình vượt khó tại Cảng Hàng không Cà Mau

Với nụ cười luôn rạng rỡ, chị Huỳnh Thị Huyền Trang - nhân viên vệ sinh của Đội Phục vụ mặt đất, Cảng Hàng không Cà Mau, luôn nhiệt tình chào đón mỗi cuộc trò chuyện.