Những “giọt nước mắt hạnh phúc” của cô giáo đang điều trị ung thư
Công đoàn - 09/12/2024 20:29 Đỗ Thị Lý
Hạnh phúc tôi có được nhờ bàn tay vun đắp của Công đoàn |
Tôi không đơn độc
Cuộc đời như là mơ, đã trải qua 4 năm (2020-2024) mà cứ ngỡ vừa mới xảy ra ngày hôm qua và đó không phải là sự thật. Tôi đã “xả tress” ở Bệnh viện Đại học Y với căn bệnh quái ác mà cả thế giới này chưa ai chữa khỏi được đó là K phúc mạc (còn gọi là ung thư phúc mạc).
Mỗi con người trên thế giới này đều có những thứ quý giá cho riêng mình. Còn đối với những người đang trong tình trạng phải đối mặt với tử thần như tôi, “được sống” là điều quý giá nhất.
Là một giáo viên tiểu học cũng như bao giáo viên khác, tôi cũng có ước mơ, có khát vọng, có hoài bão. Bản thân tôi là người nghị lực, bình tĩnh nhưng lúc nghe được kết quả từ bác sỹ tôi rất hoang mang, lo sợ.
Hành trình điều trị bệnh, tôi luôn được người thân và công đoàn bên cạnh. Ảnh: NVCC |
Rồi tôi cố tĩnh tâm thuận theo qui luật, nghe lời tư vấn và hướng dẫn từ bác sỹ, làm thủ tục nhập viện, ăn một bữa nhiều gấp 2 lần so với bình thường vì tôi nghĩ mình cần có sức khỏe để chuẩn bị cho cuộc chiến lâu dài.
Trải qua ca phẫu thuật hơn 9 giờ đồng hồ, vết mổ dài gần 40cm với rất nhiều mũi khâu đâm xé vào da thịt. Mắt lờ mờ, chân tay không thể cử động, xung quanh ánh điện sáng trắng, đắp trên người là tấm chăn mỏng màu xanh của bệnh viện. Ở đó chỉ có một mình, tôi như lạc vào cõi hư vô, đơn độc chống chọi với tử thần.
Sau hơn một tháng điều trị, ngoài sự chăm sóc của chồng, con và gia đình còn rất nhiều tình cảm đến từ bạn bè, đồng nghiệp, người thân. Sức khỏe dần được ổn định, tôi xuất viện về nghỉ ngơi tại gia đình. Tập thể công đoàn nhà trường, dưới sự chỉ đạo của đồng chí hiệu trưởng và đồng chí chủ tịch công đoàn. Người thì quà bánh, người thì hoa quả; chị thì quả trứng, em thì con gà… mỗi người thể hiện một tấm lòng nhưng chung qui lại là tình cảm của tất cả mọi người dành cho tôi.
Chị Nguyễn Thị Hương - Phó Hiệu trưởng - Chủ tịch Công đoàn cũng như Ban Chấp hành Công đoàn nhà trường đã tổ chức, xây dựng tập thể đoàn viên thành một khối thống nhất, biết sẻ chia, lá lành đùm lá rách, giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn.
Ban Chấp hành Công đoàn đã kêu gọi cá nhân cũng như tập thể đoàn viên trong công đoàn ủng hộ tôi trong lúc khó khăn nhất, không những về vật chất, tinh thần mà tiền bạc lên đến hàng chục triệu đồng. Tôi còn nhớ như in câu nói của chị: “Đại diện cho ban giám hiệu, công đoàn nhà trường có chút quà động viên em, chúc em vững tâm, cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn này”.
Đối với tôi, vào thời điểm này món quà là “vô giá”. Nó không mang nặng về ý nghĩa vật chất, mà nó chứa đựng tình đồng chí, đồng nghiệp, tình yêu thương giữa con người với con người và sự quan tâm của các cấp công đoàn đối với đoàn viên của mình. Nhận quà từ tay chị tôi không nói được thành lời, nước mắt lại tuôn rơi. Những giọt nước mắt không còn chua chát, tủi hờn như trước nữa mà là những giọt nước mắt cảm động trước sự yêu thương, chia sẻ của bán giám hiệu, ban chấp hành công đoàn và của tất cả mọi người. Tôi chỉ biết cảm ơn, cảm ơn rất nhiều.
Những giọt nước mắt hạnh phúc
Sau năm ngày tôi đi trường trở lại, bạn bè, đồng nghiệp xúm lại hỏi thăm động viên. Học sinh lâu ngày gặp cô túm tụm lại sờ sờ, nắn nắn hỏi: Cô khỏe chưa, cô còn đi viện nữa không, cô đi lâu thế, con nhớ cô… Được sống trong không khí đầm ấm của ngôi nhà chung - Trường Tiểu học thị trấn Ngọc Lặc tôi vui lắm.
Lãnh đạo LĐLĐ huyện Ngọc Lặc trao quà cho đoàn viên mắc bệnh hiểm nghèo nhận dịp “Tết sum vầy - Xuân bình an”. Ảnh: NVCC |
Sau đó gần nửa năm, vào một ngày đẹp trời:
- Em ơi, gửi chị hồ sơ bệnh án của em nhé?
- Làm gì vậy chị?
- Chị làm hồ sơ xin hỗ trợ khó khăn cho em.
- Xin ở đâu được chị ơi, biết họ có thông cảm không hay họ lại nghĩ… thôi chị ạ, em ngại lắm.
- Mai photocopy công chứng gửi chị nhé.
Không biết chị xin ở đâu, xin như thế nào nhưng chị là Phó Hiệu trưởng - Chủ tịch Công đoàn nói mà tôi không nghe sao được.
Một thời gian sau:
- Em ơi đây là quà của em.
- Quà gì vậy chị?
- Ba triệu đồng. Đây là quà hỗ trợ khó khăn cho đoàn viên mắc bệnh hiểm nghèo của công đoàn cấp trên.
Nhận tấm phong bì từ tay chị, tôi cảm động. Nước mắt lại rơi, những giọt nước mắt hạnh phúc trước sự chia sẻ của mọi người, của các cấp lãnh đạo đã tạo điều kiện giúp đỡ tôi. Tôi cảm thấy thật ấm áp trong không khí đầm ấm, đoàn kết của tập thể đoàn viên công đoàn nhà trường cũng như công đoàn cấp trên đã tạo điều kiện giúp đỡ cho những đoàn viên có hoàn cảnh khó khăn.
Sáu tháng tiếp theo. Vào sáng một ngày gần Tết, trời rét căm căm.
- Em ơi, sáng mai lên Khu hội nghị UBND huyện nhận quà Tết nhé.
- Sao em lại đi ạ?
- Em lên nhận quà tết của Liên đoàn Lao động.
- Thôi em không đi đâu, hôm trước vừa nhận quà rồi nay lại nhận. Ngại lắm.
- Chị nói phải nghe lời. Sáng mai nhớ đi đúng giờ nhé.
Sáng hôm sau, nghe lời chị dặn, tôi đến Hội trường UBND huyện đúng giờ. Lúc này mọi người đến đã đông, phía bên trong hình như gần kín chỗ nhưng tôi chọn cho mình một vị trí thích hợp tiện cho việc theo dõi. Hội nghị bắt đầu, mở đầu là chương trình văn nghệ làm cho không khí hội nghị nóng lên. Tiếp theo là một vài báo cáo của lãnh đạo Liên đoàn Lao động huyện.
Và rồi đến phần tôi nhớ nhất: “Trao quà Tết cho đoàn viên mắc bệnh hiểm nghèo”. Lần lượt từng cái tên được ban tổ chức xướng lên:
- “Đỗ Thị Lý - Đoàn viên Công đoàn Trường Tiểu học thị trấn Ngọc Lặc”. Như phản xạ tôi đứng dậy di chuyển về phía sân khấu. Đứng trên sân khẩu một cảm giác thật lạ, chưa bao giờ xảy ra như vậy.
- Mời ông Nguyễn Đăng Khoa - Chủ tịch LĐLĐ huyện lên trao quà cho các đoàn viên.
Lúc này sống mũi cay cay, bờ môi mấy máy, giữa chốn đông người mà nước mắt cứ chảy ra. Không nín được nỗi lòng, tôi khóc như một đứa trẻ trên sân khấu. Tiếng loa đài im lặng, hàng trăm con mắt phía dưới nhìn lên, tất cả đều nghẹn ngào, cảm động. Không khí cả hội trường dường như tĩnh lặng.
Một bàn tay vỗ nhẹ vào vai và giọng nói ấm áp đủ cho tôi nghe:
- Thôi cháu. Chú biết rồi.
- Nín nào - Nín nào. Không khóc nữa, nín nào.
- Huhuhu…
- Tất cả mọi người ở đây đều biết, đều thông cảm và thương cháu rất nhiều. Đây là quà của LĐLĐ huyện và LĐLĐ cấp trên, chúc cháu và gia đình đón Tết vui vẻ. Hãy cố gắng lên cháu nhé.
Nhận quà từ chú mà nước mắt không ngừng rơi. Cảm giác gần gũi, thân thiết như người thân trong gia đình. Bắt tay chú, bàn tay ấm áp như được truyền thêm sức mạnh. Chú vỗ về, động viên, an ủi như người chú, người cha động viên con.
Cứ đều đặn như vậy, mỗi năm tôi đều nhận được hỗ trợ của công đoàn cấp trên cho đoàn viên khó khăn, đoàn viên mắc bệnh hiểm nghèo. Tết đến xuân về lại được LĐLĐ các cấp tặng quà. Tuy giá trị không cao nhưng đó là sự quan tâm, sẻ chia của LĐLĐ các cấp là nguồn động viên đối với đoàn viên chúng tôi. Tôi tự nhắc nhở mình phải lạc quan vui vẻ để mãi ghi nhớ và cố gắng.
Cuộc chiến với bệnh tật vẫn đang tiếp diễn
Thời gian thấm thoắt thoi đưa - hai năm trôi qua, thời gian ấy chưa đủ để bản thân hồi phục sức khỏe cũng như tinh thần thì giông bão lại kéo đến. Đầu năm 2023 bệnh tình lại tái phát, bác sỹ nói: “phải phẫu thuật lại”. Nghe đến đây tôi đứng không vững, trời đất như sụp xuống đầu. Và thầm nghĩ: “Lần này chắc chết thật rồi”.
Cái gì đến đã đến. Con tôi, các cháu còn nhỏ, đang còn đi học. Ngày phẫu thuật chỉ có hai vợ chồng tôi. Trong phòng mổ với ánh đèn và không gian quen thuộc của hai năm về trước, chồng tôi phía bên ngoài cánh cửa có chữ “PHÒNG MỔ” chỉ biết ngồi nhìn cái bảng đồng hồ điện tử nhảy số liên tục để chờ đợi vợ.
Vượt qua những thời khắc khó khăn đó tôi được về với cuộc sống thực tại. Vẫn là cảm giác mơ màng, mắt nháy nháy, tay chân nhúc nhích nhưng lần này có vẻ như có kinh nghiệm hơn. Tôi dần khỏe lại và nhận được nhiều lời khuyên cũng như động viên từ gia đình, người thân cũng như bạn bè, đồng nghiệp.
Cứ như vậy hai năm nay với phác đồ Chemistry 21 ngày một đợt. Cuộc sống như qui trình, lặp đi lặp lại như vậy. Tuy rất mệt mỏi nhưng được sự động viên chia sẻ của tập thể cán bộ giáo viên, đoàn viên trong công đoàn cũng như công đoàn các cấp, bản thân tôi đã có nhiều suy nghĩ cũng như hành động tích cực hơn.
Khi bản thân có nguồn năng lực tích cực và được tiếp thêm sức mạnh từ những lời động viên chân thành của những người thân yêu, sự quan tâm từ các cấp lãnh đạo tôi tin mình có thể đối diện với tất cả. Và giờ đây với tôi sống bao lâu không quan trọng mà quan trọng là chất lượng cuộc sống.
Còn với riêng tôi, không biết tương lai sẽ ra sao nhưng mỗi ngày, mỗi giờ được sống, được làm việc trong không khí đầm ấm, dưới sự động viên, che trở, bảo vệ của các cấp công đoàn tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Vì vậy tổ chức Công đoàn chính là nguồn năng lượng dồi dào, tích cực giúp tôi trở lại cuộc sống của ngày hôm nay. Nghĩ về công đoàn, nước mắt tôi lại một lần nữa rơi xuống - “Giọt nước mắt hạnh phúc”.
Tác phẩm tham dự Cuộc thi viết “Vòng tay Công đoàn” lần thứ IV do Tạp chí Lao động và Công đoàn tổ chức từ 30/10/2023 đến hết ngày 30/9/2024. Cuộc thi nhằm tuyên truyền, cổ vũ những trường hợp đoàn viên, người lao động được tổ chức Công đoàn, cán bộ công đoàn chăm lo, bảo vệ thiết thực, hiệu quả; nhờ đó có sự thay đổi tích cực trong cuộc sống. Thông qua bài viết nêu bật nỗ lực của tổ chức Công đoàn, cán bộ công đoàn trong việc thực hiện nhiệm vụ cốt lõi đại diện bảo vệ, chăm lo cho đoàn viên, người lao động; góp phần khẳng định Công đoàn Việt Nam đã, đang và sẽ mãi là chỗ dựa vững chắc, tin cậy, nơi gửi gắm niềm tin của đoàn viên, người lao động. Mời độc giả xem thêm TẠI ĐÂY Địa chỉ nhận tác phẩm dự thi: vongtaycongdoan.ldcd@gmail.com |
Cô giáo Nguyễn Thị Thu Hiền: Làm từ thiện để tìm thấy niềm hạnh phúc Cô giáo Nguyễn Thị Thu Hiền - Phó Hiệu trưởng Trường Mầm non Phúc Lý (phường Minh Khai, Bắc Từ Liêm, Hà Nội) là một ... |
Hành trình lấy lại niềm tin sống của cô giáo mắc bệnh trầm cảm sau sinh Căn bệnh trầm cảm sau sinh đã biến tôi từ con người năng động, lạc quan trở thành người sống khép kín, đầy sợ hãi. ... |
Tin cùng chuyên mục
Hoạt động Công đoàn - 22/01/2025 20:50
Khi ước mơ sum họp thành hiện thực nhờ chuyến tàu công đoàn
Sáng nay, chị Phạm Thị Hồng Hằng cùng 182 công nhân lao động háo hức chờ đến giờ lên tàu về quê ăn Tết trong chương trình “Chuyến tàu Công đoàn - Xuân 2025” do Liên đoàn Lao động (LĐLĐ) tỉnh Long An tổ chức.
Hoạt động Công đoàn - 22/01/2025 17:27
Công đoàn Bình Dương: Tặng vé miễn phí cho hàng trăm công nhân lên tàu về quê đón Tết 2025
Ngày 22/1 tại ga Dĩ An, LĐLĐ tỉnh Bình Dương cùng Công đoàn Đường sắt Việt Nam tổ chức chương trình “Chuyến tàu Công đoàn - Xuân 2025” đưa 185 đoàn viên, công nhân và người thân về quê đón Tết 2025.
Hoạt động Công đoàn - 22/01/2025 08:36
Hành trình của người phụ nữ chiến thắng ung thư nhờ sức mạnh tập thể
Trong những năm qua, Công đoàn Công ty Điện lực Hưng Yên luôn dành sự quan tâm đặc biệt tới các cán bộ công nhân viên không may mắc bệnh hiểm nghèo, có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn...
Hoạt động Công đoàn - 22/01/2025 08:22
Công nhân xúc động trong ngày về quê trên “Chuyến tàu Công đoàn – Xuân 2025”
Ngày 21/1, tại ga Biên Hòa, LĐLĐ tỉnh Đồng Nai tổ chức chương trình Chuyến tàu Công đoàn - Xuân 2025, tiễn hơn 100 gia đình đoàn viên, người lao động cùng thân nhân về quê đón Tết.
Công đoàn - 22/01/2025 06:16
Thưởng Tết bị trừ 10% thuế thu nhập cá nhân, sau này có được hoàn?
Trước thông tin tiền thưởng Tết thực nhận bị hụt 10% so mức ký nhận với lý do trừ tiền thuế thu nhập cá nhân, nhiều người lao động tỏ ra băn khoăn. Thực ra, việc tạm khấu trừ thuế TNCN đối với tiền thưởng Tết là đúng quy định hiện hành.
Hoạt động Công đoàn - 21/01/2025 08:20
Tết sum vầy tại Quảng Trị: Thắp lửa yêu thương cho lao động khó khăn
Ngày 20/1, Liên đoàn Lao động (LĐLĐ) tỉnh Quảng Trị tổ chức chương trình “Tết sum vầy - Xuân ơn Đảng” năm 2025. Dịp này, 200 đoàn viên và người lao động khó khăn được nhận quà Tết và bóc thăm trúng thưởng, với tổng giá trị giải thưởng gần 40 triệu đồng.
- Lương tổng công trình sư về vũ khí tối đa có thể lên đến 220 triệu/tháng
- Khi ước mơ sum họp thành hiện thực nhờ chuyến tàu công đoàn
- "Bức tranh" thu nhập đa sắc màu năm 2024
- Cách tính hưởng chính sách nghỉ thôi việc đối với cán bộ, công chức và cán bộ, công chức cấp xã
- Công đoàn Bình Dương: Tặng vé miễn phí cho hàng trăm công nhân lên tàu về quê đón Tết 2025